[ péng bā diào kǎo ]捆绑吊打。泛指各种刑罚。
[ péng bā ]亦作“棚扒”。亦作“棚琶”。捆绑。
[ péng cháng ]清 代军队中一棚之长。
[ péng chē gǔ dí ]宋真宗 咸平、景德 间,天下升平。
[ péng gàng ]旧时为丧家承办搭棚,扛抬灵柩、冥器等事宜者。
[ péng gé ]1.敌楼。2.用竹、木等搭建的篷架、陋屋。
[ péng hù ]居住在极其简陋的房屋里的人家。
[ péng liáo ]指储置建筑材料或供工人聚居的棚屋。
[ péng mín ]指 清 代在山上搭棚居住的流民。
[ péng péng yìng ]形容言词态度坚决强硬。