[ guò tīng ]1.错误地听取。2.用作谦词。
[ jìng tīng ]占卜法之一。于除夕或岁首,怀镜胸前,出门听人言,以占吉凶休咎。
[ fēi tīng ]飞鸟下听。形容乐声的高妙。
[ cōng tīng ]1.明于听取;明于辨察。2.特指君主的听闻。
[ guā shì tīng ]谓臣下忠谏,使皇帝耳聪目明,洞察是非。
[ gōng tīng bìng guān ]多方面听取意见和观察事物。
[ bì mù sè tīng ]闭起眼睛,堵住耳朵。形容对外界事物不闻不问、不了解。塞(sè)。
[ ěr shì mù tīng ]用耳朵看,用眼睛听。三代道家荒唐地认为视听由精神主宰,可以不受器官限制。
[ ěr tīng bā fāng ]耳朵同时察听各方面来的声音。形容人很机警。
[ jì xíng yán tīng ]行其计,听其言。形容十分信任。