[ tōng líng cǎo ]忍冬的别名。见 明 李时珍《本草纲目·草七·忍冬》。
[ tōng líng tái ]汉武帝 为其妃 钩弋夫人 所建之台。
[ yì líng ]1.同“逸霛”。2.犹言神灵秀丽。
[ yuè líng ]亦作“岳灵”。山岳的灵气、精气。
[ tú dú shēng líng ]荼毒:毒害、残害;生灵:指百姓。指残害人民。
[ wàn líng ]1.众神。2.众生灵;人类。
[ wǔ xiǎn líng guān ]即五通神。
[ wú líng ]1.没有性灵。2.犹无效,无用。
[ xiān ling ]形容色泽鲜明,有生气的样子;新鲜水灵:浇了水之后,麦苗更~了。石榴花红得那么~可爱。
[ yī líng zhēn xìng ]指灵魂。
[ yīn líng ]1.月亮。2.太阴(月亮)的洁气。谓凝成之露。3.旧时迷信谓人死后的魂灵;幽灵。
[ tōng yōu dòng líng ]通晓、洞察幽冥灵异之事。
[ tōng zhēn dá líng ]与神仙交往。