[ jīng huāng ]害怕慌张:~失措。神色~。
[ jīng huāng shī cuò ]也说惊惶失措。害怕、慌张,举止失去常态,不知怎么办好。
[ jīng huáng shī cuò ]由于惊慌,一下子不知怎么办才好。同“惊惶失措”。
[ jīng huáng shī sè ]惊慌之极而面目变色。
[ jīng huáng wú cuò ]由于惊慌,一下子不知怎么办才好。
[ jīng huǎng ]指神魂不定,精神恍惚。
[ jīng huī ]灰从律管内迸出。古代用以候气之法。南朝 宋 鲍照《在江陵叹年伤老》诗:“节如惊灰异,零落就衰老。”参阅《后汉书·律历志上》。
[ jīng hūn ]指民间未婚女子因害怕被搜选入宫而急急婚配。
[ jīng hún dòng pò ]形容十分恐惧。
[ jīng hún duó pò ]形容使人感受很深,震动很大。
[ jīng hún luò pò ]形容使人感受很深,震动很大。同“惊魂丧魄”。
[ jīng hún sàng pò ]形容十分恐惧。