[ cǐ chàng bǐ hè ]彼:那里。这里唱,那里随声附和。比喻互相呼应。
[ dào nǎ zuò shān lǐ chàng něi gè gē ]见“到什么山上唱什么歌”。
[ dào shí shān shàng chàng shí gē ]比喻说话做事要符合实际情况,因地制宜。
[ chán chàng ]蝉声。清 朱中楣《千秋岁·别横波龚年嫂南归》词:“风移蝉唱杳,雨滴梧声碎;方信道,离怀未饮心先醉。”
[ jué chàng ]1.指诗文创作的最高造诣:千古~。2.死前最后的歌唱:明星已经去世,这盒录音带成了她的~。
[ jī chàng ]亦作“鷄唱”。犹言鸡鸣、鸡啼。
[ jiǎng chàng ]古代讲经,先唱经文,而后讲说,谓之“讲唱”。亦泛指讲经说法。
[ jiǎng chàng wén xué ]说唱文学。