[ fú yàng ]1.在水面或空间飘浮荡漾。2.呈现。
[ dàng yàng ](水波)一起一伏地动:湖水~。歌声~。春风~。
[ huǎng yàng ]犹荡漾。清 蒲松龄《聊斋志异·罗刹海市》:“遥见水云幌漾之中,楼阁层叠,贸迁之舟,纷集如蚁。”
[ huàng yàng ]1.形容广阔无涯。2.荡漾。3.指浮动的水。4.闪动;摇动。
[ hào yàng ]1.水广阔涌动貌。2.形容摇动之状。
[ róng yàng ]1.水波荡漾貌。2.飘荡貌。
[ piāo piāo yàng yàng ]飘飞貌。