[ āi ér bù shāng ]哀:悲哀;伤:伤害。忧愁而不悲伤,形容感情有节制;另形容诗歌、音乐优美雅致,感情适度。比喻做事没有过头也无不及。
         
                
            
            [ àn jiàn shāng rén ]放冷箭伤害人。比喻暗地里用某种手段伤害人。
         
                
            
            [ àn rán shāng shén ]沮丧的样子。情绪低沉,心神忧伤。
         
                
            
            [ àn rán shén shāng ]指心神悲沮的样子。
         
                
            
            [ bài cái shāng jǐn ]比喻用非其人,伤害国家。
         
                
            
            [ bài huà shāng fēng ]指败坏社会道德风气。
         
                
            
            [ bài sú shāng fēng ]指败坏社会道德风气。
         
                
            
            [ bài sú shāng huà ]指败坏社会道德风气。
         
                
            
            [ biàn tǐ lín shāng ]形容满身都是伤痕,像鱼鳞一样密。
         
                
            
            [ bù shāng pí wèi ]比喻无关痛痒。
         
                
            
            [ cāo dāo shāng jǐn ]操刀和割锦本不是一回事,后人并而为一,比喻才能太低,不能胜任责任重大的事情。
         
                
            
            [ chū kǒu shāng rén ]一张口说话就污辱人、伤害人。
         
                
            
            [ chù jǐng shāng huái ]被眼前的景物所触动而引起伤感。
         
                
            
            [ chù jǐng shāng qíng ]被眼前的景物所触动而引起伤感。伤:悲哀。
         
                
            
            [ chù jǐng shāng xīn ]被眼前的景物所触动而引起伤感。
         
                
            
            [ chù mù shāng huái ]看到某种情况而内心伤悲。
         
                
            
            [ chù mù shāng xīn ]看到某种情况而内心伤悲。
         
                
            
            [ chù wù shāng qíng ]触:触动,感动。看到某一景物内心感到悲伤。
         
                
            
            [ chuò dá shāng cuì ]惙怛:忧伤的样子;伤悴:悲愁。形容非常忧伤、悲愁。
         
                
            
            [ diào gǔ shāng jīn ]吊:凭吊。凭吊古迹,追忆往昔,对现今状况有所感伤。