[ bā shān dù lǐng ]指爬山越岭。
[ bā shān yuè lǐng ]爬山越岭。形容善于登山行走。
[ chóng shān jùn lǐng ]高大陡峻的山岭。晋王羲之《兰亭集序》:“此地有崇山峻岭,茂林修竹。”
[ cóng shān jùn lǐng ]无数高大险峻的山岭。
[ tà gāng fù lǐng ]指冈峦重沓。
[ dēng shān yuè lǐng ]形容长途跋涉,旅途艰辛。
[ dēng shān zhì lǐng ]陟:蹈、踏。即翻山越岭。形容旅途艰辛劳累。
[ fān shān yuè lǐng ]翻:翻过;越:过;岭:山岭。翻越不少山头。形容野外工作或旅途的辛苦。
[ gāo shān jùn lǐng ]峻:山高而陡。又高又险的山岭。
[ héng fēng cè lǐng ]形容山势纵横交错,起伏重叠。
[ tà gāng fù lǐng ]指冈峦重沓。
[ chóng shān fù lǐng ]指山峦重叠层接。
[ chóng shān jùn lǐng ]连绵起伏的高山。