[ chèn huǒ qiǎng jié ]趁着别人紧张时去捞取私利或害人。
         
                
            
            [ hèng qiǎng wǔ duó ]指用强力夺取。
         
                
            
            [ hèng qiǎng yìng duó ]指用强力夺取。
         
                
            
            [ hū tiān qiāng dì ]高声喊天,用头撞地。形容极度悲伤。《儒林外史》第十七回:“匡超人呼天抢地,一面安排装殓。” 抢(qiāng):撞。
         
                
            
            [ míng qiǎng àn tōu ]公开抢劫,暗中偷盗。
         
                
            
            [ qiāng dì hū tiān ]抢地:触地。大声叫天,用头撞地。形容极度悲伤。
         
                
            
            [ tuī tiān qiǎng dì ]形容乱推乱搡。
         
                
            
            [ wǔ qiǎng liù duó ]指竞相抢夺。
         
                
            
            [ chuí tiān qiǎng dì ]形容极度悲痛的样子。